Cười cái gì chứ, ta thắng rồi kia mà?!
Thằng bé ngẩn ra hai giây, rồi mới sực nhớ ra mình vừa nói gì, khuôn mặt béo ú của thằng bé nhanh chóng đỏ bừng như bị hắt một chậu mực đỏ, đỏ đến mức không thể nào hơn.
"Nếu ngươi đã yêu cầu như vậy, vậy thì ta sẽ chiều ngươi." Chu Bình An vươn tay xoa xoa nhúm tóc trên trán thằng bé, gật đầu thật mạnh.
"Ngoan~đồ~nhi~"